Giải pháp cho các vấn đề truyền thông
Trong bài “ Truyền thông của người Việt ” chúng ta đã nhắc qua một số vấn đề thường gặp trong cách nói chuyện/truyền thông của người Việt chúng ta: truyền thông bằng im lặng, lúc nào cũng “yes”, nói ngược sự thật, truyền thông kiểu bí mật, truyền thông kiểu cá nhân hay phe nhóm, và nói kiểu mù mờ. Hôm nay chúng ta nói đến các giải pháp cho vấn đề truyền thông này. 1. Giải pháp đầu tiên là chúng ta phải nhạy cảm về việc “nghe”. Thường thì người nghe tốt thì nói tốt, người nghe tồi thì nói tồi. Chữ “nghe” ở đây đồng nghĩa với chữ “đọc”, và chữ “nói” đồng nghĩa với chữ “viết”. Ở các nền kinh tế cao người ta nói rất nhẹ, và ta phải nghe rất rõ. Ví dụ: Người thủ trường nhắc nhân viên mới chỉ một câu “Đừng nhận quà của khách hàng”. Chẳng có hăm dọa răn đe gì cả, và cũng chẳng nhắc lại lần nào. Nhưng sau đó vài tháng người nhân viên nhận cây bút máy mới của một khách hàng tặng, và bị đuổi việc. Cậu ta không thể phàn nàn là “Tôi tưởng là chuyện đó là chuyện nhỏ”. Càng lên đến cấp...